Thiên đường. Không phải mặc quần áo nghiêm ngắn. Không phải vừa ăn vừa chạy để cho kịp buổi họp. Không còn những cuộc giao tiếp nhạt nhẽo. Ở nhà làm việc quả là một giấc mơ thiên đường.
“Trời nắng sau một tuần mưa dầm, và bây giờ chứ còn lúc nào nữa mình phải tranh thủ giặt chút quần áo cho thơm tho”. Việc cho quần áo vào máy giặt chẳng mất mấy phút, nhưng khi tôi nhận ra thì đã tận đến nửa đêm. Tôi không thể thực sự tập trung vào công việc chính, tôi bị những niềm vui không tên lôi kéo, bị công việc nội trợ chiếm hết thời gian. Cuộc sống của tôi bị đảo lộn hết cả.
Công việc của tôi cứ bị trì hoãn từ ngày ngày sang ngày khác, và mỗi đêm tôi lại lên giường với cảm giác tội lỗi vì đã chơi quá nhiều, tội lỗi vì làm việc trong lúc đáng ra phải dành thời gian cho gia đình, tội lỗi vì công việc chưa hoàn thành,… .Làm việc ở nhà là cái bẫy chết người.
Tôi quyết định phải thay đổi để mỗi ngày làm việc ở nhà là một ngày trên thiên đường. Dưới đây là những kinh nghiệm của tôi sau những ngày tháng cách ly. Các bạn có thể không tin, và tôi cũng đã không tin mình làm được, nhưng nếu không còn lựa chọn nào khác thì chúng ta có thể thử đúng không? Lưu ý, với các bà mẹ bỉm sữa WFH và trông con thì công thức dưới đây phải có điều chỉnh nhé.
Xác định thời gian làm việc và nghiêm túc tuân thủ: Có vẻ vớ vỉn nhỉ, nhưng nếu có mục tiêu chúng ta sẽ dễ dàng thành công hơn, chẳng phải ai đó đã nói thế đúng không? Khi không có những giới hạn cho bản thân, tôi rất dễ sa đà vào những thứ không tên hấp dẫn tôi. Không có ranh giới giữa cuộc sống cá nhân và công việc. Có những ngày tôi chẳng làm được gì, nhưng có khi tôi thức xuyên đêm để làm việc chạy deadline, và hậu quả là 2 – 3 ngày sau tôi vẫn ở trạng thái lơ mơ từ sự mệt mỏi và thiếu ngủ. Tùy theo thói quen của mình mà các bạn có thể tự đặt ra thời khóa biểu riêng của mình, còn tôi “giả vờ” như mình đang ở văn phòng của công ty. Tôi làm việc từ 8h30 sáng đến 5h30 chiều, nghỉ trưa từ 12h00 đến 1h30, và chỉ làm những việc “là công việc” vào thời gian này. Những việc mà ở văn phòng tôi không làm thì tôi dứt khoát không làm trong thời gian này. Những việc nhà, việc vặt, chat chit với bạn bè sẽ phải làm ở ngoài “giờ hành chính”. Chắc chắn có lúc có việc khẩn cấp bắt buộc phải hành động ngay thì tôi vẫn làm, như trời chuẩn bị mưa to mà quần áo đang phơi ngoài sân, nhưng đó chỉ là ngoại lệ, chẳng thể nào mà ngày nào trời cũng có cơn mưa bất chợt. Có những cuộc gọi nhưng tôi trả lời nhanh và ngắn gọn như đang ở công ty, và trì hoãn đến buổi trưa, giờ nghỉ giải lao, nếu thực sự muốn chat chit với ai đó, hay muốn làm việc riêng. Tất cả những ngoại lệ này không được xảy ra thường xuyên. Khi tuân thủ những quy định này tôi đã tạo ra cho mình khoảng thời gian làm việc chất lượng trong khoảng ranh giới hành chính này mà không cảm thấy “tội lỗi” khi làm những việc cá nhân sau giờ làm.
Xây dựng thời khóa biểu cho thành công: Tất nhiên rồi, muốn thành công là phải có chiến lược, và phải khác biệt. Tôi không thể lên kế hoạch cho các công việc như là đang ở văn phòng được, vì sẽ không có những con mắt cảnh sát bao quanh tôi. Nếu chỉ ở nhà một ngày, việc tập trung vào một việc nào đó không phải là vấn đề với tôi. Nhưng ở nhà làm việc đến ngày thứ ba thì mọi việc không mong muốn bắt đầu phát sinh, và lúc này cần phải có kế hoạch hành động. Nếu phải có những cuộc họp, thì ít nhất tôi sẽ dành nửa này còn lại để tập trung vào công việc. Xác định rõ những mục tiêu công việc cần phải đạt được, và hoàn thành trong khoảng thời gian hành chính, việc này sẽ tùy công việc và năng lực của mỗi người, nhưng tôi thích các mục tiêu có thể đạt được nhanh gọn. Tôi thích chiến lược đánh nhanh thắng nhanh. Tôi không thường đặt cho mình các mục tiêu trời ơi, không thực tế, hoặc phải gồng mình hơn 200% thì mới có thể hoàn thành. Các cụ bảo chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không và đây là chiến lược của tôi. Dự án lớn trong một tháng, tôi chia thành bốn dự án nhỏ cho bốn tuần. Rồi dự án tuần tôi chia thành 5 dự án ngày, thậm trí là các dự án theo giờ ở những ngày mà tinh thần down quá down. Và như vậy, mỗi giờ, mỗi ngày trôi qua đối với tôi là một niềm vui chiến thắng khi tôi hoàn thành mục tiêu.
Biên soạn bởi: Partner Phùng Thanh Xuân